[TCVLHKĐLNLCT] Chương 18

91

《Tất cả võ lâm hào kiệt điều là nô lệ của ta》

Tên gốc:  Võ lâm hào kiệt tất cả ta nô

Tác giả: Thận Ngôn

            Phong cách: Nguyên sang, nam nam, cổ đại ‘Không thiết trí’ , võ hiệp ,cao H , cường công cường thụ

Edit: 雨蝶

Chương mười tám: phòng suối nước nóng (tiếp tục)

Sàn gỗ trong phòng, bốn dung nhan bất đồng nam nhân khoác trường bào, thản nhiên lộ ra cơ bắp săn chắc, ngón tay thon dài niết miệng ly rượu.

Một trận gió thổi qua, thổi bay trường bào có thể thấy Vũ Trường Phong mông cong trắng nõn, bên cạnh Thiết Kinh Phong biểu cảm khốc soái lớn miệng uống một hớp rượu.

Hạ Minh nằm trên bắp đùi cường tráng của Thiết Kinh Phong, tay không ngừng ở Vũ Trường Phong eo sờ tới sờ lui.

“Quan đại hiệp cho mấy vị gia rót rượu.” Hạ Minh giơ chân đá đá Quan Minh Trình.

Quan Minh Trình xõa tóc, trên mặt mang một chút ngượng ngùng, người trần truồng khoác trường bào, quỳ một chân trên đất, từ từ rót rượu cho ba người Hạ Minh.

Hạ Minh không mặc quần áo, thản nhiên tuỳ tiện lộ ra cơ bụng rắn chắc, to dài dương vật nửa cương nằm ở một bên, Quan Minh Trình không dám nhìn kỹ, chỉ cảm thấy tay bưng bình rượu hơi phát run.

“Rót a.” Hạ Minh liếc mắt thanh âm từ từ chậm rãi nói một câu, Quan Minh Trình tóc rũ, vẻ mặt xem không rõ.

Hắn từ từ nâng tay lên cho Hạ Minh rót một ly, Hạ Minh cười bóp miệng Vũ Trường Phong, để cho Vũ Trường Phong uống một ngụm.

“Lại tới.” Hạ Minh lại cầm ly rượu lên, Quan Minh Trình chỉ có thể lại rót.

“Ai nha, rượu làm sao đổ rồi.” Hạ Minh cổ tay run một chút, trong suốt rượu đổ ở trên bụng cùng dương vật của y.

Quan Minh Trình dừng một chút, Hạ Minh cười một tiếng nói: “Một ly này thưởng cho ngươi, Quan đại hiệp uống nhanh đi, ngươi hồng nhan tri kỷ ủ rượu cũng không thể lãng phí.”

Quan Minh Trình dương vật từ từ cương lên, hắn cúi đầu cúi ở giữa không trung, đầu lưỡi nhẹ nhàng lộ ra, liếm liếm cơ bụng rắn chắc của Hạ Minh.

Trơn mềm rượu nhẹ nhàng vào miệng, Quan Minh Trình mới vừa liếm một chút liền nhịn không được đỏ mặt, tiếp theo sau đó liếm khô.

“Còn có bên này.” Hạ Minh sờ mặt Quan Minh Trình khích lệ, để cho hắn từ từ đem chính mình dương vật liếm đến hoàn toàn cương lên, sau đó giống như ăn chuối từ từ ăn tiếp.

“Nga ~ mẹ nó thật biết liếm.” Hạ Minh không nhịn được bóp chặt cổ của Quan Minh Trình, sờ tới sờ lui.

Quan Minh Trình đem to dài dương vật không ngừng nuốt vào nhả ra, to dài dương vật dính nước miếng của Quan Minh Trình , Vũ Trường Phong cùng Thiết Kinh Phong xem chăm chú.

“Thiết Kinh Phong ngươi cũng tới.” Hạ Minh kéo Thiết Kinh Phong đại điểu, Thiết Kinh Phong cũng nằm tới, thè lưỡi thật dài, chờ thời điểm Quan Minh Trình nhả dương vật ra tiếp nhận ngậm mút.

Hơi thở nhiệt liệt của hai người phun chung một chỗ, bầu không khí xấu hổ dâm đãng từ từ tản ra tới, nhưng là hai người lại không có ngẩng đầu chỉ là liếm từ từ có tiết tấu.

“Nga. . . Quá thoải mái rồi. . . A” Hạ Minh phát ra thoải mái thỏa mãn rên rỉ, to dài dương vật giật giật đập lên mặt hai người.

Dương vật của Vũ Trường Phong bị Hạ Minh trở tay mắm lấy, thuận theo khoái cảm mà nắm chặc buông lỏng, không lâu sau hắn cũng nhẹ nhàng thở dốc rồi cương lên.

Gió mát thổi vào trong phòng, tiêu giảm không ngớt bốn người nhiệt tình.

Liếm đến Quan Minh Trình trán sinh mồ hôi, Hạ Minh mới đẩy ra hai người, tay nắm eo Quan Minh Trình, sau đó tay tách mông Quan Minh Trình ra, ngón tay hướng bên trong cắm cắm.

“Nga. . . Nga” Quan Minh Trình không nhịn được thấp giọng kêu hai tiếng, sau đó đỏ mặt bị Hạ Minh dùng ngón tay cắm vào lỗ đít của hắn.

“Thật chặt a.” Hạ Minh hài lòng phát ra âm thanh.

“A. . . Đừng nói. . . Ta. . . A” Quan Minh Trình phát ra thấp suyễn, nhưng là thân thể mềm nhũn, vô lực nhấc tay.

“Vũ Trường Phong đi liếm liếm tiền bối tiểu tao bức của ngươi.” Hạ Minh buông ra Vũ Trường Phong, Vũ Trường Phong cúi đầu quỳ bò tới phía trước Quan Minh Trình mở ra hai chân.

“Đừng. . . Đừng xem. . . A bên trong quá . . . A” Quan Minh Trình xấu hổ hai tay che lại bản thân dương vật.

“Thiết Kinh Phong” Hạ Minh kêu một tiếng, Thiết Kinh Phong đi tới kéo tay Quan Minh Trình ra, cúi đầu hôn miệng Quan Minh Trình, hai tuổi tác không sai biệt lắm tráng hán môi ôn nhu để chung một chỗ, cặp mắt sáng ngời đối mặt.

Quan Minh Trình cả người nóng như nhũn ra, bị Vũ Trường Phong nhìn chăm chú, hắn nữ huyệt từ từ chảy ra dâm thuỷ.

“Ngô. . . A. . . Hôn. . . A a!” Quan Minh Trình chỉ cảm thấy xương cốt tứ chi cũng bủn rủn không chịu nổi, cũng không biết phân tán sự chú ý ở đâu mới tốt, cặp mắt ướt lệ quang, phát ra khó chịu rên rỉ.

Ngay tại thời điểm tính khí của hắn không ngừng cương lên rỉ nước, phía dưới bỗng nhiên truyền tới một trận tê liệt đau nhức.

“Ngô. . . Ngô. . .”Quan Minh Trình kịch liệt giãy giụa mấy cái, nhưng là lúc này Vũ Trường Phong đem ngón tay cho vào hắn tiểu huyệt khẩu, tiểu huyệt nóng ướt kẹp chặt ngón tay.

” Ngô, quả nhiên không bôi trơn liền đi vào mẹ nó quá chặt rồi!” Hạ Minh hít một hơi lãnh khí, thô thô dương vật cắm vào cúc huyệt chưa bị khai khẩn của Quan Minh Trình.

Quan Minh Trình không nhịn được cả người co rút, sau đó phía sau từ từ bị xé mở ra, nhiệt lưu từ từ tuôn ra.

“Ai nha, lạc hồng lần thứ hai, Quan đại hiệp chịu khổ rồi.” Hạ Minh cười sờ sờ miệng cúc huyệt bị căng lớn, thật ra thì lần này khá tốt không có như vậy nhiều.

Nhưng là sắc mặt Quan Minh Trình vẫn tái nhợt rồi hồi lâu mới hoà hoãn lại.

“Ngô. . . Ngô” đợt sóng bắt đầu không ngừng tấn công tới, Quan Minh Trình chỉ cảm thấy phía sau nóng một chút ngứa một chút, cái loại mẫn cảm khó chịu đó lần nữa để cho hắn bắt đầu nhẹ nhàng rên rỉ.

Thiết Kinh Phong lè lưỡi vói vào trong miệng Quan Minh Trình, hai người răng môi giao hợp, phía dưới trên tóc đen nhánh của Vũ Trường Phong một mảnh dấu vết Quan Minh Trình dương vật rỉ nước rơi xuống, nhất là hắn không những có thể liếm lộng Quan Minh Trình nữ huyệt, còn có thể thấy to dài dương vật không ngừng ở Quan Minh Trình huyệt khẩu tiến vào rút ra.

“A. . . A. . . Thật thoải mái, tao bức làm chết ngươi. . . A. . . A” Hạ Minh trở tay nắm ngực lớn của Quan Minh Trình, nắm đầu vú hung hãn lôi.

“A. . . A. . . Không được rồi. . . Tiểu bức không được rồi a. . .” Quan Minh Trình rốt cuộc không nhịn được ngoẹo đầu, lớn tiếng lãng kêu lên. , “A. . . Cắm. . . Cắm vào quá sâu rồi. . . A chủ tử. . . Đại dương vật anh. . . A làm chết ta rồi. . . A. . . Thật thích. . . A trời ạ. . .”

Trong thanh âm Quan Minh Trình khàn khàn lãng kêu mang mềm mại, ngực hồng hồng một mảng lớn, Thiết Kinh Phong thuận thế cắn xương quai xanh của hắn, nhẹ nhàng mút vào.

“A. . . A” a. . . Tiểu bức. . . Muốn phun rồi. . . A. . . A “Quan Minh Trình khẽ nâng lên thân thể, nữ huyệt co rúc, sau đó một cổ dâm thuỷ phun ra ngoài, từng cổ rơi lên trên mặt Vũ Trường Phong.” A. . . A. . . Không muốn rồi. . . A” Quan Minh Trình nhìn lại khó chịu đều phải rít lên.

“A. . . Ha. . . Bỏ qua cho ta. . . Không muốn, ta. . . Nghe lời. . . Chủ tử. . . A gia gia. . . A thật sâu a. . . Nhiều một chút nữa. . . A ta quá tao rồi. . .” Quan Minh Trình bắt đầu hỏng mất kêu to lên.

“A. . . Thật thoải mái, muốn bắn rồi. . . A” Hạ Minh không nhịn được hung hãn cắm vào, ở tận cùng bên trong, tràng bích nóng bỏng khẩn chặc bao quanh nhạy cảm quy đầu.

“A . . . A” Quan Minh Trình toàn thân căng chặt nhắc tới, sau đó bị Hạ Minh nóng bỏng tinh dịch từng cổ bắn tới trên vách tràng, loại khoái cảm thẹn thùng nhục nhã, để cho dương vật của hắn không nén nhịn được lộ ra màu đỏ quy đầu, mã mắt giương ra, từng cổ tinh dịch màu trắng bắn ra.

“A. . . A. . . A” Vũ Trường Phong mặt đầy tinh dịch dâm thuỷ, bản thân cũng phát ra đáng sợ thở dốc.

“Ô ô” Quan Minh Trình bị buông ra, mềm thành một bãi bùn oai trên đất, liên tục thao làm cộng thêm phá xử, để cho hắn chỉ cảm giác toàn thân trên dưới đều bị nhét đầy.

“Sau này còn nghe lời hay không?” Hạ Minh nắm mặt của Quan Minh Trình.

“Nghe. . . Nghe lời, chủ tử, ngươi là ta gia gia.” Quan Minh Trình sợ vội vàng nằm trên đất dập đầu nói.

“Tới, uống một hớp.” Hạ Minh đỡ mình dương vật, Quan Minh Trình từ từ nhắm mắt há miệng ngậm dương vật của Hạ Minh vào trong miệng.

“Uống thật là ngon sao? Ha ha” Hạ Minh vẫy vẫy chính mình dương vật, đẩy ra Quan Minh Trình, Quan Minh Trình nằm trên đất dừng lại một lát.

“Ngủ trưa một lát.”Hạ Minh xoay mình ngã nhào Thiết Kinh Phong, ôm cao lớn cơ bắp nam thoải mái ngủ.

Vũ Trường Phong đứng lên từ từ cởi xuống áo quần, đi tới bên người Quan Minh Trình, nói: “Tiền bối đi tắm đi.”

Quan Minh Trình cúi đầu, lúng túng không thể ngẩng đầu, nghĩ đến mới vừa rồi mình phun đầy đầu đầy mặt Vũ Trường Phong, đỏ mặt cà lăm nói: “Mới vừa rồi. . . Thật là. . . Có lỗi.”

“Không có sao, tiền bối huyệt rất đẹp, chủ tử cũng rất thích.” Vũ Trường Phong nhìn Hạ Minh, không nhịn được nghĩ đến mình đơn độc ở trên ngựa bị làm cảnh tượng.

“Ngươi. . .” Quan Minh Trình tự nhiên nghe được vẻ hâm mộ trong lời của Vũ Trường Phong, trong lòng khiếp sợ không thôi.

“Tiền bối cũng rất thoải mái không phải sao? Dĩ vãng khó chịu xấu hổ địa phương, bị người mạnh dạn khen như vậy, để cho ngươi rốt cuộc không cần kiềm chế chính mình.” Vũ Trường Phong cười nói.

“Ngươi. . . Ngươi nghĩ như vậy?” Quan Minh Trình ngẩng đầu nhìn Vũ Trường Phong.

“Đúng vậy, ngươi không cảm thấy chính mình hiện tại tốt vô cùng?” Vũ Trường Phong nói xong từ từ xoay người đi vào suối nước nóng trong.

Quan Minh Trình hơi khẽ cau mày, từ từ đi theo.

Một bên khác Tô Thanh Mai đối diện gương trang điểm nhẹ nhàng chính mình.

“Trang chủ những thúi nam nhân kia. . . Thật là. . .” Có thiếu nữ tới đỏ mặt tố cáo.

“Ẩu tả, nếu biết có nam khách còn qua bên kia.” Tô Thanh Mai rầy rồi một tiếng, thiếu nữ ngập ngừng mấy câu, sau đó ngoan ngoãn lui ra ngoài rồi.

“Trang chủ, thiên hạ chính trị đại loạn, ngươi. . . Hay là sớm quyết định tốt, dẫu sao nam nhân giống như Quan đại hiệp như vậy quá ít rồi.” Thiếp thân thị nữ trợ giúp Tô Thanh Mai cài lên bộ diêu(*), một trương tinh xảo xinh đẹp dung mạo hoàn mỹ hiện lên trong gương.

(*)步摇 Trâm cài loại có dây rua rua tòn ten phía dưới, chi tiết gg

“Ta biết. . . Nhưng là” Tô Thanh Mai vẫn đang hơi cau mày do dự không quyết.

“Không bằng ngay tại tối nay đi, trang chủ ngươi thừa dịp dạ tiệc tối nay, múa một khúc.” Thị nữ linh cơ vừa động.

“Ta. . . Ta tuổi như vậy.” Tô Thanh Mai nhíu mày.

“Trang chủ. . . Đang do dự không quyết, Quan đại hiệp liền chạy rồi!” Thị nữ vội vàng nói.

“Ngươi. . . Ngươi để cho ta suy nghĩ một chút.” Tô Thanh Mai hơi rơi vào trong trầm tư.

 

Bình luận về bài viết này